Đá cuội ngủ quên giờ giật mình tỉnh giấc
Ngàn năm qua vẫn còn đó ánh trăng vàng.

Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

Dáng Bà soi bóng - thơ Lê Anh Dũng

Dáng Ba soi bóng
               (Tưởng nhớ Huyền Trân Công Chúa)

Nắng hanh vàng Miếu Bà Huyền Trân
ngùi ngùi kính thương công Bà mở cõi
Ô, Rí hai châu nhân duyên kết tụ
Việt - Chăm giao tình xứ sở ngàn sau

Bà giúp dân dệt lụa trồng dâu
gieo lúa Chiêm, phục hồi vốn cổ
gieo yêu thương thứ dân lam lũ
gieo hiếu hòa Chăm - Việt bền lâu

Điệp trùng tháp, bạt ngàn dâu
Cổ Cò, sông Thu... dáng Bà soi bóng
miếu cổ Huyền Trân dấu xưa đồng vọng
bảng lảng nhang trầm sương khói tri âm.

                 Miếu Bà, Ngũ Hành Sơn, 21 tháng 3 năm 2013
                                              Lê Anh Dũng
 

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

Áo bay - thơ Lâm Tẻn Cuôi

Áo bay

Tóc mây hay áo em bay
Thì anh cũng gói cầm tay mơ màng
Xin em một thoáng bâng khuâng
Xin em một chút hương thầm gió mây!

Một phương trời nhớ nơi này
Cách nhau vói được tầm tay bao giờ
Thế mà vào ngẩn ra ngơ
Thế là ta đã bất ngờ ngóng trông

Cái tình là thế long đong
Nỗi lòng ai buộc mà nương lạt mềm
Ru ta nắng đổ bên thềm
Ru ta cách bến không thuyền ta sang?

Thôi thì ta cứ ru trăng
Để ngàn đêm mộng rỡ ràng áo bay
Áo bay - mặc áo - em cài!
Cho anh một nụ hoa đài các em!

                                  Lâm Tẻn Cuôi

Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Thi sĩ - thơ Phạm Hạ Huyên

Thi sĩ
            Kính tặng thi sĩ NNB và LPL

thi sĩ
thổi hồn vào 
29 chữ cái và 6 thanh điệu
thanh muôn cung bậc tuyệt trần
bao ý tứ tuôn ra nơi ngòi bút
sau những lần "say thơ"

thi sĩ - kẻ nhập đồng
gọi hồn chữ nghĩa
nhập vào xác chữ vô ngôn

thi sĩ - người nông dân 
canh tác sớm hôm 
trên cánh đồng ngôn ngữ cằn cỗi
tưới nước "văn tâm"
bón phân "văn tài"
ra sức "văn lực"
gieo giống "văn khí"

thi sĩ - vị thầy thuốc
trị bệnh bằng tâm dược
chữa lành những khuyết tật tâm hồn

thi sĩ là thi sĩ
mang tượng đài Chân - Thiện - Mỹ 
đặt giữa cuộc đời điên đảo.

Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2013

Trở lại trường xưa - thơ Trịnh Bửu Hoài

Trở lại trường xưa

Tôi trở lại trường xưa
Cây phượng già trầm mặc
Những chiếc lá bóng mưa
Rụng đầy trên sân cát

Trên mái trường rêu xanh 
Trời xanh màu mực biếc
Tôi tìm trong hoàng hôn
Bóng mây ngày ly biệt

Nơi một thuở thầy tôi
Tóc bạc màu bụi phấn
Nơi một thời, bạn tôi
Hồn nhiên như bướm trắng

Tôi đứng giữa chiều rơi
Lắng nghe hồn lớp cũ
Thầy ơi và bạn ơi
Đời mênh mông dâu bể

Tôi trở lại trường xưa
Cây phượng già trầm lặng
Chợt cơn gió giao mùa
Mang về hương áo trắng.

                             Trịnh Bửu Hoài


Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013

Đêm ngủ cội bồ đề - thơ Nguyễn Nguyên Bảy

Đêm ngủ cội bồ đề

Mơ hồ nghe sông trôi
Đến bên thềm nhà mẹ
Mẹ thả phiến thuyền lá
Bươn bả sang chợ mưa

Mơ hồ nghe tuổi thơ
Quấn những con chỉ gió
Phơi đầy triền đê cỏ
Thả hát bay thành diều

Mơ hồ nghe quạ kêu
Kể chuyện thời loạn lạc
Bao nhiêu là đại bác
Bắn lên trời pháo hoa

Mơ hồ nghe tuổi già
Thanh minh người tảo mộ
Lá đã cuốn vãn chợ
Gươm còn múa chờ ai?

Thức dậy đi đêm ơi
Chú gà tre gọi cỏ
Cỏ gọi lúa gọi mùa
Mẹ gọi làng gọi sông

Một đời gọi một đêm
Một đêm bừng thức dậy
Thấy một triền lau sậy
Vui hát cùng sông thu.

Hà Nội, 1972 - Sài Gòn, 2000
Nguyễn Nguyên Bảy

Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2013

Ký ức rỗng - thơ Lê Huỳnh Lâm

Ký ức rỗng

Gió
Mùi hương rênh rang từ làng mạc đến thị thành
Mưa
Vỡ ra, vỡ ra, vỡ ra...
                     trăm ngàn hạt nước 
                                                    vỡ ra, vỡ ra
Nắng
Mơ mòng như pha lê thời bao cấp
Hoa
Sầu héo qua cuộc vui buồn
Em 
Loại men dặt dìu cơn say dài thế kỷ
Tôi
Mở ra từng lớp da trên gương mặt mình
Người muốn quên
Tôi muốn quên
Ký ức đỏ
Ký ức nâu
Ký ức vàng
Ký ức trắng
Bình minh tăm tối
Ánh sáng tăm tối
Màu ký ức
           vằng vện máu
                                thuốc súng
                                                 kinh khiếp
Những bàn tàn tay vô tội
Những bàn tàn tay vô tội
Những bàn tàn tay vô tội

Rợn 
Rỗng.
                                       Huế, 2011
                                   Lê Huỳnh Lâm

Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013

Phụng Hoàng - thơ Nguyễn Nguyên Bảy

Phụng Hoàng

Anh thích tình mình như sông hay như biển?

Sông thật rộng dài
Dài rộng mấy cũng có nguồn ra và cửa đến
Biển quá mênh mông
Nhưng có thể thấy bờ ở phía chân trời
Anh chẳng muốn tình mình là sông hay là biển

Em có biết sau nụ hôn đầu
Phụng Hoàng yêu nhau nhau thế nào?
Nếu họa ác giáng xuống đầu con mái
Trống chẳng thiết sống đâu
Sống hay chết cũng vẹn đôi trống mái

Anh là con trống của tình em.

                                 Nguyễn Nguyên Bảy

Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

Chùm thơ cảm đề tranh Bửu Chỉ - thơ Trần Thị Tường Vy

Chùm thơ cảm đề tranh

Ngựa đá và hoa (IV-2001)
Ngựa hồng chém đứt đường dao
Con tim hồng ngọc ngọt ngào cỏ hoa
Đường trần càng lúc càng xa
Đêm đen ẩn khuất ngọc ngà huyền vi.

Sự sống và sự chết (VI -1994)
Sự sống thèm cái chết
xương xẩu kim đồng h
hình treo thập tự giá
lửng lơ giữa đất trời  
ánh chớp vKhông
đôi tim cùng nhịp đập.

Tuổi đá buồn (VII-2001)
Cúi xuống trầm tư một đóa hồng
Đóa hồng cẩm thạch có hay không
Cây đàn ở lại người xa khuất
Vĩnh cửu long lanh tuổi đá buồn.

Tĩnh vật, bình vôi (II-2000)
Con chim trắng. Mặt nhật xanh
Chẳng bay chẳng đậu trên cành thiên thu
Trái tim hồng. Đọng lời ru
Mười phương thế giới mây mù nhẹ tênh.

Tĩnh vật, cầu hồn (1995)
Một cây đèn đỏ 
                         cầu hồn
hai cây  
           đã tắt 
                     chập chờn 
                                      hư không
nền im
           nhật nguyệt bềnh bồng
góc tường
                vết cắt tận cùng 
                                          tịch liêu.
                             Trần Thị Tường Vy
(Trích tBửu Chỉ - Đường bay nghệ thuật & ký ức trần gian, NXB Hội Nhà Văn-12.2012)

Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

Lối đạo - thơ Ngàn Thương

                   
            Lối đạo
Uyên nguyên lối đạo tỏ tường
Riêng chung hiện đại tía hường là sao
Tiếng cười nói rớt lao xao
Nhìn lên thấy Bụt chiêm bao mỉm cười.

                                    Ngàn Thương

Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

Vòng xe lăn bánh - thơ Đặng Văn Sử

Vòng xe lăn bánh
Vòng xe lăn bánh đường quen
Phút giây nhớ về em quay đều
Nhớ - quên hai cực tình yêu
Em đi 
rải nắng vàng chiều 
đường tôi
Cỏ hoa còn ướm hương lời
theo vòng xe chạy 
mà người thì không!
Một thời "thồ" đạp không công
lội bao dường phố 
lòng vòng
loanh quanh
Đã yêu sao thể dừng phanh?
lao đi 
xẹp lốp 
mình anh 
không nàng
Vòng xe lăn bánh bẽ bàng
ly tâm lực đẩy
ta - nàng biệt tăm!

                        Đặng Văn S

Chủ Nhật, 17 tháng 2, 2013

Men phù hoa - thơ Phương Anh Lợi

             
         Men phù hoa 
Những con chữ oằn mình trèo lên dốc
Kiếp lạc đà còng nặng thấy mà thương
Ráng cho xong một mệnh phận vô thường
Bánh xe đời gập ghềnh chìm hư ảo
Vị sư già vui chi đường vđạo?
Men phù hoa 
Để ta mãi lảo đảo bước phong trần
Hương trà thơm gần gũi suốt bao năm
Giờ chợt ngộ - đời người chỉ ngần ấy.
                                         Phương Anh Lợi 
  

Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

Trở về...? - thơ Trùng Trùng Vân


Trở về...?
Cánh hoa tung khắp mười phương
Rong chơi ba cõi sáu đường huyễn hư
Sao chưa về cảnh chân như
Trược phiền rũ sạch hương từ ngát thơm.  

Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

Tiếc thương- thơ Hoàng Anh Tâm

Tiếc thương

Thôi đêm thành phố lên đèn
Ngõ cài trăng lạnh mắt viền buồn xưa
Chia tay còn chút âm thừa
Thuyền môi chở nặng gió lùa qua tim
Cô đơn gối nửa ưu phiền
Thôi còn chi nữa cho em bây giờ
Tạ từ tôi một bài thơ
Đường hoa trải mộng hng hờ lệ rơi
Xe thời gian bỏ cuộc đời
Ngả tư đại lộ xa rồi tình yêu
Đèn xanh tôi đi một chiều
Tay bưng mặt khóc cho nhiều tiếc thương.  

                            Hoàng Anh Tâm

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

Kim Long vào xuân- thơ Trùng Trùng Vân

Kim Long vào xuân

Ta về thăm lại bến đò xưa
Tâm tưởng rộn vang pháo giao thừa
Nức tiếng Mai Vàng thơm vạn thu
Khói hương nghi ngút buổi ban trưa.
                              Trùng Trùng Vân