Đá cuội ngủ quên giờ giật mình tỉnh giấc
Ngàn năm qua vẫn còn đó ánh trăng vàng.

Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

Thăm con - thơ Nguyễn Tấn On


Thăm con

     Mẹ mang tất cả hương đồng 
Đựng trong chiếc nón bão giông đã cời
     Thương con nhớ cháu bời bời
Gánh cong nỗi nhớ về phơi phố phường
     Phố cao đứng bóng nắng trườn
Cổng im im khóa ngoài đường bụi bay
     Thăm con mắt mẹ cay cay
Giọt thương ướt áo, giọt say ngóng chờ
     Giọt gầy không gió bơ vơ
Giọt hao mòn đợi thẫn thờ hàng cây
     Giọt quệt tay áo trắng mây
Giọt rơi hụt hẫng rớt đầy hoàng hôn

     Đành ôm bóng núi về thôn
Dỗi con, mẹ tủi gió bồn chồn qua.

                                           Nguyễn Tấn On