Đá cuội ngủ quên giờ giật mình tỉnh giấc
Ngàn năm qua vẫn còn đó ánh trăng vàng.

Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2012

Về thôn Hạ Lang - thơ Trùng Trùng Vân


Về thôn Hạ Lang

      Hạ Lang- khung cảnh thanh bình
Ruộng đồng bát ngát thắm tình duyên quê
      Nắng chiều trải dọc bờ đê
Lũy tre gìn giữ thói lề cha ông
      Lòng người mát tựa dòng sông
Hồn xưa thơm thảo gieo trồng mai sau
      Chim quyên ríu rít ngọn cau
Lời ru của mẹ nhiệm mầu trong con.
 
Thôn Hạ Lang, ngày 03.11.2012 nhân dịp dự Chương trình Văn nghệ Chi hội CCB Việt Nam thôn Hạ Lang

                                                  Trùng Trùng Vân

Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

Thăm con - thơ Nguyễn Tấn On


Thăm con

     Mẹ mang tất cả hương đồng 
Đựng trong chiếc nón bão giông đã cời
     Thương con nhớ cháu bời bời
Gánh cong nỗi nhớ về phơi phố phường
     Phố cao đứng bóng nắng trườn
Cổng im im khóa ngoài đường bụi bay
     Thăm con mắt mẹ cay cay
Giọt thương ướt áo, giọt say ngóng chờ
     Giọt gầy không gió bơ vơ
Giọt hao mòn đợi thẫn thờ hàng cây
     Giọt quệt tay áo trắng mây
Giọt rơi hụt hẫng rớt đầy hoàng hôn

     Đành ôm bóng núi về thôn
Dỗi con, mẹ tủi gió bồn chồn qua.

                                           Nguyễn Tấn On

Thứ Ba, 25 tháng 9, 2012

Lục bình - thơ Trần Văn Nghĩa


Lục bình

Xui chi anh đứng lại nhìn
Bờ xa tím cánh lục bình đang trôi

Không dưng lòng thấy bồi hồi
Nhớ em, anh nhớ một thờ yêu em

Để chiều tím lại tím thêm
Cũng vì cánh lục bình trên sông buồn.

            Phan Rang 12/1993

                                   Trần Văn Nghĩa

Bên cổng trường Thốt Nốt - thơ Trịnh Bửu Hoài


Bên cổng trường Thốt Nốt

Sáng nay phượng nở. Trời Thốt Nốt
đỏ như môi người con gái. Sân trường 
lặng lẽ quá. Dấu chân nào thao thức 
gọi tên người. Áo hạ mơ sương

Sáng nay nắng biếc. Trời Thốt Nốt
bâng khuâng mùa mây trắng. Người ơi
có về mái trường xưa. Để nhớ
mùi thơm giấy mực của một thời

Sáng nay mưa nhẹ. Trời Thốt Nốt
như bỗng buồn hơn. Những hồn nhiên 
người mang đi. Còn ta ở lại 
se sắt lòng một nỗi niềm riêng

Sáng nay xanh thẳm. Trời Thốt Nốt
chợt lá vàng bay. Có phải thu 
về theo hồn của ngày xưa ấy
Chỉ bóng người sao vẫn biệt mù...

Mùa hạ 2000
                               
                                             Trịnh Bửu Hoài


 


Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2012

Xa khơi - thơ Trần Văn Nghĩa

      
    Xa khơi
Bên thềm nhẹ chiếc lá rơi
Ngỡ chân ai của một thời ghé thăm
Đêm về gối mộng ta nằm
Mơ trăng cố xứ mười năm chưa về.
                                       Trần Văn Nghĩa

Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012

Hoài niệm - thơ Trịnh Bửu Hoài



Hoài niệm

Bỗng dưng ta nhớ một người
Hỏi ra thì đã về nơi xa rồi
Ngậm ngùi kỉ niệm thiếu thời
Còn gì dể lại cuộc đời phù du

Một ngày ví với thiên thu
Một dời ví với phù du, thật buồn
Phận người như hạt sương buông
Cỏ hoa hứng lại cũng dường thoáng qua

Đời gần bỗng chốc hóa xa
Mới bình minh đã thấy tà huy bay
Niềm vui chưa kịp đắm say
Đường chưa kịp đến đã quay đầu về

Kiếp người từ tỉnh sang mê
Chỉ là chớp mắt bên lề tử sinh
Nẻo dương gian trước mắt mình
Thế mà dong ruỗi bình sinh cả đời

Bỗng dưng ta mỉm miệng cười...  
 
                                                             Trịnh Bửu Hoài



Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012

Mưa đầu hạ - thơ Trùng Trùng Vân

                   
    Mưa đầu hạ 
mưa trút xuống
bao kỷ niệm chợt ùa về
những nỗi niềm chơi vơi giữa hai bờ hư - thực
đôi mắt dòng Hương 
                       mang nỗi buồn thăm thẳm 
                                               của mối tình đầu chạm phút chia xa
cánh phượng ươm sắc nắng đỏ rực 
                      như xác pháo tả tơi rụng ướt 
                                               giữa màn mưa trắng xóa, nhạt nhòa
cây tre la ngà nở hoa trong gió lung linh 
                      rồi khô khốc dần và chết...
                       
                                                           Trùng Trùng Vân




Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2012

Suy tưởng về hạnh phúc giọt sương - thơ Văn Hữu Tứ


Suy tưởng về hạnh phúc giọt sương

Bởi nghệ thuật là đỉnh cao của tâm tình và suy nghĩ
Bởi tình yêu là âm vang nồng cháy của tim anh
Bởi sự chết là thất bại cuối cùng của cuộc sống
Chúng ta thầm mong đợi hạnh phúc của giọt sương.
                                                           
                                                       Văn Hữu Tứ
                                               (10.08.1943 - 13.07.2011)

Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2012

Ghi âm của gió - thơ La Trung


Ghi âm của gió
                 Tặng VAV&NN

Xin tròn nhau một nụ cười
Đã từng lấm láp đôi lời thị phi
Dắt lòng qua ngõ trần khi
Con tim bắt nhịp lương tri dỗ dành

Khi tình cược với mong manh
Biết em có ủ giấc lành trong tim
Lời yêu vọng mấy nẻo tìm
Thắp  câu lục bát đợi em có về

Xông tình bay hết lời mê
Còn trong cơn nhớ ngõ quê một mình 
Bấm tay mấy ngón mà kinh
Rõ lòng mới biết thông minh cũng thừa

Thì thôi đá cuội em nờ 
Đừng đem lý lẽ mà ngờ gió trăng
Mấy ai giữ được thăng bằng
Mà chưa qua cuộc nhố nhăng cõi người

Và tôi vẫn hát bên đời
Câu thơ tự phổ nhạc người tài hoa
Gió ghi âm cuộc đang là...
Mang đi khắp ngõ ta bà chơi xuân.

                                                 La Trung

Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2012

Chim biển - thơ Văn Hữu Tứ


Chim biển

Chưa mỏi cánh ư
                           con chim biển lạ kỳ 
Tiếng kêu ngân vang tha thiết
Cứ bay đi 
                   bóng mây xanh hư ảo
Bóng mây xanh
            hóa hiện đóa quỳnh đêm

Văn Hữu Tứ

Tưởng nhớ nhà thơ Văn Hữu Tứ đã ra đi ngày 13.07.2011.
                                                                 Trùng Trùng Vân

Thứ Hai, 2 tháng 7, 2012

Giọt nước Hương Giang - thơ Nguyễn Văn Phương

Giọt nước Hương giang  

Hạt muối hòa tan trong ly nước
Tôi cũng hòa tan giữa cuộc đời
Làm tên phu xe qua ngày tháng
Chở bao nước mắt lẫn nụ cười

Vắng khách đôi khi về chở gió
Không tiền, không bạc vẫn cười vang
Dừng lại bên cầu nghe nước chảy
Chợt thấy mình: một giọt nước Hương giang.
                                  
                          Nguyễn Văn Phương





Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2012

Trách mưa - thơ Mai Hữu Phước

Trách mưa
Bỗng dưng
trời đổ cơn mưa
Xô ta 
Đến phía ô thừa
bên em
Và rồi 
nợ, và rồi duyên
Để ngơ ngẩn với
từng đêm mưa về.
          Mai Hữu Phước






Thứ Sáu, 11 tháng 5, 2012

Tâm ca - thơ Nguyễn Tất Nhiên


           Tâm ca

Hỡi người tóc mượt như sông
Sao o chảy hết nguồn lòng của anh
Mai kia ngoảnh mặt sao đành
Giờ không gặp lại tình hành sao cam?

Hỡi người tóc gió Hương Giang
Sao o xua hết mây đan nắng hồng
Chiều nao con sáo sang sông
Hương đồng cỏ nội anh buồn với ai?

Hỡi người tóc Nội Thành bay
Sao o nhập một mười hai nhịp cầu
Chừng nào o lấy chồng đâu
Gặp anh ghé nón tựa sầu nơi mô?

Hỡi người tóc ủ ca dao
Sao o không biết môi nào môi anh
Để cho sợi tóc... chẳng lành
Ươm hương cau xuống hương quanh tìm trầu
Bây giờ anh biết đường nao
Bác ơi lòng "mạ" lối nào đi quanh?





Thứ Hai, 2 tháng 4, 2012

Qua cầu - thơ Lê Tấn Quỳnh

 

Qua cầu

Chở em 
Qua gió rưng rưng
Lời chưa nói hết
Ngập ngừng xanh non
Trái tim ngỗ ngược
Cũ mòn
Rối ren gần đến gần hơn giấc người
Chợt mùa xuân ngã trên môi
Gió nghiêng nghiêng nhớ mà trôi qua cầu
Qua cầu
Nợ gánh trầu cau
Bán mua chi
Cũng têm màu nguyên xanh.
                                         
                                  Lê Tấn Quỳnh

Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

Nhớ Trịnh Công Sơn - thơ Phạm Văn Sau


Nhớ Trịnh Công Sơn 

          Trịnh Công Sơn - khúc Tình sầu
Nghe như thác đổ- biết đâu cội nguồn
          Ướt mi Tình nhớ Mưa hồng
Ngẫu nhiên - Cúi xuống thật gần Phôi pha
         Rừng xưa đã khép Tình xa
Cho người nằm xuống Ru ta ngậm ngùi
         Vẫn nhớ cuộc đời này vui
Xin đừng tuyệt vọng Vui như mọi ngày
        Diễm xưa - Như tiếng thở dài
Cát bụi Chiếc lá thu phai - vô thường.
                           
                                    Trích Trường ca Nguyên Thanh Tình Sử-
                                                               Phạm Văn Sau
    

Huế mơ - thơ Huỳnh Văn Dung


                    Huế mơ

Bởi uống nước dòng sông mang tên Hương
Nên hơi thở em mang mác hương trầm
Môi thanh tân, em dịu dàng thưa dạ
Dẫu nghe quen anh vẫn cứ mơ thầm

Mây ngàn phương về dạo cố đô
Ngắm áo em bay, mây cũng thẩn thờ
Nên chiều về Huế nhiều sương khói
Có dòng sông nằm như một đường tơ

Phố thì xưa em thì luôn mới
Như búp sen non thanh khiết giữa đời
Hồn tượng đá cũng biết lòng anh đã...
Sao nón cứ nghiêng môi chẳng mở lời

Huế và em nửa hư nửa thực
Quyến rũ anh vào xứ sở mộng mơ
Em và Huế thâm trầm không thể tưởng
Ôi con sóng ngầm xô lệch những đường thơ.

                                    Huỳnh Văn Dung

Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012

Gửi người xa Huế - thơ Ngô Cang

 

Gửi người xa Huế

Lòng cứ hẹn chưa chịu về thăm Huế
Phương Nam hành đành vỗ điệu du ca
Lang thang mãi mái hiên đời quạnh quẽ
Lá hoa cồn hồn lạc nẻo quê xa

Màu tím Huế tóc thề thời trẻ dại
Thuở đầu đời say đắm lắm tơ vương
Tình Tôn Nữ gió lùa mùa bưởi ngái
Mở ra rồi khép lại mãi còn hương

Huế vẫn đợi người về tay gõ cửa
Qua bao mùa xuân hạ nhớ thu đông
Người cứ hẹn tháng năm dài lần lữa
Chưa quay về thăm lại một dòng sông

Lạnh lưa thưa ướt dầm mái phố
Gió lay phay ray rứt ở trong lòng
Người nhớ Huế, răng không về thăm Huế
Nhắn giùm ai, mai nở, mạ chờ mong.
            
                                           Ngô Cang
 

Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2012

Nến - thơ Ngàn Thương

 

        Nến

Nến lung linh cháy hoài chẳng tắt
Như thời gian không có điểm ngừng
Thơ đốt lên từ lặng thầm tâm thức
Soi đường đi trong đêm tối mịt mùng. 

                                Ngàn Thương

Ga xép và em - thơ Ngàn Thương

 

Ga xép và em

anh vẫn mãi 
một đời làm ga xép
em - tàu nhanh
nên chẳng mấy khi dừng
cơn mưa bụi 
chỉ rắc vài hạt nhỏ
cũng đủ ướt hồn lữ khách
giữa mùa xuân.
               
                 Ngàn Thương

Bảy màu mưa Huế - thơ Nguyễn Văn Phương

 

Bảy màu mưa Huế

Anh đưa em về cơn mưa đầu hạ
Mưa đỏ bên đường hay bóng phượng soi
Tóc em ướt mềm như từng ngọn lá
Chiếc nón bài thơ em để mô rồi

Anh đưa em về ngang qua cầu Mới
Mưa đen trên trời mưa tím dưới sông
Áo trắng em chừ như tranh lập thể
Ai đã tô lên những mảng mưa hồng

Anh đưa em về ngang qua Thành Nội
Con đường tình yêu chạy dọc Hoàng Thành
Những đám rêu xưa thình lình tỉnh giấc
Tắm hồn mình trong những giọt mưa xanh

Anh đưa em về vườn xưa nhà cũ
Những đóa mưa vàng lấp lánh trên hoa
Chia tay trước nhà em vào với mạ
Riêng anh lang thang mưa trắng nhạt nhòa.  

                                                    Nguyễn Văn Phương

Chiều ni ngoài nớ - thơ Nguyễn Thị Hoàng

 

Chiều ni ngoài nớ

Có biết chi không
Chiều ni ngoài nớ
Anh đi rồi 
Trời Huế có buồn không
Hàng phượng Ngự Viên
Sắc nắng bềnh bồng
Chiều tháng bảy 
Hoa giăng đầy lối nhỏ
Có biết chi không
Chiều ni ngoài nớ
Ai đưa em về
Xóm học Hàng Me
Anh nhớ mây bay
Trời Huế đêm về
Thuyền ai đó
Chở trăng về Gia Hội
Rứa em có nghe
Thu từ Thành Nội
Đêm buồn gieo ngơ ngác
Bến sông Hương.
                  
               Nguyễn Thị Hoàng

Dải ngân hà - thơ Tôn Nữ Khuê


Dải ngân hà

Sáng mùa đông se lạnh Sài Gòn
Giọt nắng giao mùa quạnh quẽ đến chia vui
Từng phiến lá me bay lao xao vàng ươm kỷ miệm
Em đã lỗi hẹn?
Lăn tăn gợn buồn sóng sánh dội vào tim...
Em đã đến tinh cầu thơ dại
Xao xuyến, lung linh dải ngân hà chờ đợi của hồn tôi.
                                                         Tôn Nữ Khuê

Thứ Năm, 29 tháng 3, 2012

Long sàn cõi mộng - thơ Tôn Nữ Khuê

Long sàn cõi mộng 

Mỗi dòng thơ là mỗi dòng máu
Ứa hồng đào roi rói tự van tim
Anh gọi đất trời đều đứng dậy
Mở hồn anh nhốt hình bóng em vào

Cây thêm xanh, ánh lưu ly tô khóe mắt
Mắt của em, anh chết lịm từng cơn
Rồi mê sảng cơn mê huyền hoặc...
Hồn lâng lâng Lý Bạch say trăng
Em của ta hay là của đất trời!!!
Hồn anh từ đó bỗng chơi vơi

Mây thu vờn cánh nhạn
Long sàn thục nữ cô miên
Say say gối mộng đêm xuân ấy...
Tung cánh bay lên thoát cõi trần.

                                     Tôn Nữ Khuê

 
Giới thiệu: Nhà thơ Tôn Nữ đã ra mắt một số tác phẩm trên các báo chí danh tiếng như Văn Nghệ, Sông Hương,... với các bút danh Hoa Bâng Khuâng, Châu Nữ Khuê.
                                               Trùng Trùng Vân

Vu Lan quê mẹ - thơ Tôn Nữ Khuê


     Vu Lan quê mẹ

Hôm nay về giỗ mẹ
Thấy buồn buồn nhớ đến rưng rưng
Nắng hoe hoe bờ tre trải bóng
Trên đường về hoa mướp đã đơm bông...

Con, con chim non ngu ngơ rời tay mẹ
Đang nghiêng mình vỗ cánh phía trời xa
Cánh én về với mùa xuân tuổi dại
Lòng vấn vít cánh diều xưa

Lập Đông qua ngả màu mây
Giờ chải tóc trên khung trời cực lạc
Mẹ ơi!
Nhân phẩm của chúng ta là thái độ đối với mẹ
Ngày báo hiếu, con chạnh lòng sám hối

                                                 Tôn Nữ Khuê

Thứ Tư, 28 tháng 3, 2012

Chạng vạng - thơ Nguyễn Văn Phương


Chạng vạng

Chạng vạng Đất
Chạng vạng Trời
Tình tôi chạng vạng trong thời xa em
Mắt nhìn
Chạng vạng hơi men
Miệng đời chạng vạng
Chê khen tiếng lời
Tuổi tên chạng vạng 
Quên rồi
Đường đi chạng vạng
Biết nơi mô về
Tháng ngày chạng vạng
Cơn mê
Oán ân chạng vạng
Bạn bè thờ ơ
Đôi khi chạng vạng vần thơ
Làm sao sáng đến bến bờ tương tai
Xin trăng sáng trọn đêm dài
Vén  màn chạng vạng phủ dày hồn tôi.
                                  
                                         Nguyễn Văn Phương

Bởi ở đó không mùa - thơ Tôn Nữ Khuê


   Bởi ở đó không mùa 

Bởi ở đó không mùa nên lá đầy hiên vắng
Nền trời xanh, bầy én ngừng bay
Áo em xanh chiều chủ nhật vai gầy
Yêu tha thiết một cành hoa bé nhỏ
Em ngửa một bàn tay tìm một mùa nào đó đơn sơ, một mùa có ý nghĩa đợi chờ nhưng  em không tìm được
Anh đi rồi! 
Thì mùa xuân hết trẻ
Mùa hạ lên cơn sốt mê man
Mùa thu soi gương mặt võ vàng
Và mùa đông nhường chỗ cho em ngồi lặng lẽ
Bởi ở đó không mùa nên em không biết nói sao
Cánh chim bay vào khoảng trời cao
Màu mây xám đày em vào nhung nhớ.
                             
                                                     Tôn Nữ Khuê


Nghe Lê Cát Trọng Lý - thơ Tôn Nữ Khuê


Nghe Lê Cát Trọng Lý

em mong manh như thiên thần huyền hoặc
xuống trần gian xao động đến lạ thường 
rung lên những cung đàn dịu vợi
thanh âm trăn trở
tình yêu cuộc đời
tình yêu thương bất tận
vóc hạc vai gầy
thăng hoa như nụ mai vừa chớm nở phút giao thừa
tâm hồn em là của loài chuồn chuồn cánh bạc
mở rừng hương cho khúc nhạc lên ngôi
hoàn vũ dừng lại với dòng nhạc ươm sắc vô thường
đầm ấm
              đắng cay
                             sờ sững
                                           lạ lẫm
giao hưởng nhạc em: lời ca trần thế
thoáng ngợp...
hạ cánh xuống những đường băng và cung bậc của tâm hồn.

                                                            Tôn Nữ Khuê


Thứ Ba, 27 tháng 3, 2012

Đổi - truyện cực ngắn Trùng Trùng Vân

                            Đổi
                                             Truyện cực ngắn

Tôi đang ở trong một ngôi nhà lạ và bên cạnh là người đàn ông mà tôi không quen biết nhưng trong thâm tâm chợt có suy nghĩ ông là cha tôi.
Chẳng biết chuyện gì đang xảy ra nữa!
Tôi vùng chạy.
Ông đuổi theo tôi: "Con đi đâu vậy?"
"Tôi phải đi tìm cha tôi!"-tôi vùng vằng
"Ba đây! Sao con không nhận ra?"-ông bật khóc
"Ông nói láo! Tôi không tin!"
"Bây giờ, ta là cha của con. Cha của con giờ đã là cha của người khác rồi! Con gái của ta cũng đã không còn là con của ta nữa!"
Tôi sà vào lòng ông. Hai cha con chan hòa trong nước mắt. Vì dù sao ông cũng là cha tôi trong đời này.

Trùng Trùng Vân
0979.601.250






Chia xa - thơ Trùng Trùng Vân

Chia xa
mắt ngấn pha lê 
chia xa 
bước vội 
nghe dư âm 
rơi vỡ 
giữa thinh không 
em vò nát 
từng trang kỷ niệm 
để mặc thời gian 
rụng cánh 
xuống vô cùng. 

Trùng Trùng Vân
0979.601.250

Mưa thiền - thơ Trùng Trùng Vân

Mưa thiền

tiếng mưa rơi 
đều như nhịp mõ 
giọt thời gian 
đọng lại
cuối trời 
lặng thầm 
xoáy sâu 
tận tâm khảm 
mạch thiền 
bùng cháy 
tự vô chung.

Trùng Trùng Vân
0979.601.250

Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2012

Vọng - thơ Trùng Trùng Vân

       
    Vọng 
                Gửi tặng...
dòng sông 
từ miền vô thức
trăng 
khắc bóng đáy 
mơ màng
điệu Chiêm Thành 
sâu thẳm...
vọng
ngàn xưa 
hư ảnh 
mang mang.

Trùng Trùng Vân

Ngộ - thơ Trùng Trùng Vân

Ngộ
Đá cuội ngủ quên 
      giờ giật mình 
            tỉnh giấc
Ngàn năm qua 
      vẫn còn đó 
            ánh trăng vàng.

Trùng Trùng Vân
0979.601.250

Thứ Ba, 28 tháng 2, 2012

Chiếc thang kỳ diệu - truyện cực ngắn Trùng Trùng Vân

               
              Chiếc thang kỳ diệu 
                                               truyện cực ngắn
Đứng trên chiếc thang cao chót vót, ở đó, tôi nhìn thấy khắp nơi. Thảo nguyên xanh mướt trong nắng sớm, đây đó còn sót lại vài nhánh cỏ ngái ngủ ướt đẫm sương đêm. Ốc đảo tươi trẻ như người thiếu nữ đang đang dâng lên sức sống mãnh liệt phá tan đi sự tàn khốc của sa mạc. Những tia nắng ban sơ ùa vào khu rừng quét đi từng mảng tối, làm bừng tỉnh cả khung trời đầy sắc màu của hoa lá. Những phiến đá trắng nối nhau san sát, uốn cong ngăn cách hồ và biển thành hai đời sống riêng biệt thật diệu kỳ, mặt hồ yên ắng như chiếc gương kỳ vĩ thu cả nền trời vào lòng mình còn mặt biển luôn tung những con sóng trắng xóa, có con sóng vươn xa xô vào bờ cũng có con sóng mất hút vào lòng biển...