Đá cuội ngủ quên giờ giật mình tỉnh giấc
Ngàn năm qua vẫn còn đó ánh trăng vàng.

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

Áo bay - thơ Lâm Tẻn Cuôi

Áo bay

Tóc mây hay áo em bay
Thì anh cũng gói cầm tay mơ màng
Xin em một thoáng bâng khuâng
Xin em một chút hương thầm gió mây!

Một phương trời nhớ nơi này
Cách nhau vói được tầm tay bao giờ
Thế mà vào ngẩn ra ngơ
Thế là ta đã bất ngờ ngóng trông

Cái tình là thế long đong
Nỗi lòng ai buộc mà nương lạt mềm
Ru ta nắng đổ bên thềm
Ru ta cách bến không thuyền ta sang?

Thôi thì ta cứ ru trăng
Để ngàn đêm mộng rỡ ràng áo bay
Áo bay - mặc áo - em cài!
Cho anh một nụ hoa đài các em!

                                  Lâm Tẻn Cuôi