Đá cuội ngủ quên giờ giật mình tỉnh giấc
Ngàn năm qua vẫn còn đó ánh trăng vàng.

Thứ Ba, 25 tháng 9, 2012

Lục bình - thơ Trần Văn Nghĩa


Lục bình

Xui chi anh đứng lại nhìn
Bờ xa tím cánh lục bình đang trôi

Không dưng lòng thấy bồi hồi
Nhớ em, anh nhớ một thờ yêu em

Để chiều tím lại tím thêm
Cũng vì cánh lục bình trên sông buồn.

            Phan Rang 12/1993

                                   Trần Văn Nghĩa

Bên cổng trường Thốt Nốt - thơ Trịnh Bửu Hoài


Bên cổng trường Thốt Nốt

Sáng nay phượng nở. Trời Thốt Nốt
đỏ như môi người con gái. Sân trường 
lặng lẽ quá. Dấu chân nào thao thức 
gọi tên người. Áo hạ mơ sương

Sáng nay nắng biếc. Trời Thốt Nốt
bâng khuâng mùa mây trắng. Người ơi
có về mái trường xưa. Để nhớ
mùi thơm giấy mực của một thời

Sáng nay mưa nhẹ. Trời Thốt Nốt
như bỗng buồn hơn. Những hồn nhiên 
người mang đi. Còn ta ở lại 
se sắt lòng một nỗi niềm riêng

Sáng nay xanh thẳm. Trời Thốt Nốt
chợt lá vàng bay. Có phải thu 
về theo hồn của ngày xưa ấy
Chỉ bóng người sao vẫn biệt mù...

Mùa hạ 2000
                               
                                             Trịnh Bửu Hoài


 


Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2012

Xa khơi - thơ Trần Văn Nghĩa

      
    Xa khơi
Bên thềm nhẹ chiếc lá rơi
Ngỡ chân ai của một thời ghé thăm
Đêm về gối mộng ta nằm
Mơ trăng cố xứ mười năm chưa về.
                                       Trần Văn Nghĩa