Đá cuội ngủ quên giờ giật mình tỉnh giấc
Ngàn năm qua vẫn còn đó ánh trăng vàng.

Thứ Hai, 2 tháng 4, 2012

Qua cầu - thơ Lê Tấn Quỳnh

 

Qua cầu

Chở em 
Qua gió rưng rưng
Lời chưa nói hết
Ngập ngừng xanh non
Trái tim ngỗ ngược
Cũ mòn
Rối ren gần đến gần hơn giấc người
Chợt mùa xuân ngã trên môi
Gió nghiêng nghiêng nhớ mà trôi qua cầu
Qua cầu
Nợ gánh trầu cau
Bán mua chi
Cũng têm màu nguyên xanh.
                                         
                                  Lê Tấn Quỳnh

Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

Nhớ Trịnh Công Sơn - thơ Phạm Văn Sau


Nhớ Trịnh Công Sơn 

          Trịnh Công Sơn - khúc Tình sầu
Nghe như thác đổ- biết đâu cội nguồn
          Ướt mi Tình nhớ Mưa hồng
Ngẫu nhiên - Cúi xuống thật gần Phôi pha
         Rừng xưa đã khép Tình xa
Cho người nằm xuống Ru ta ngậm ngùi
         Vẫn nhớ cuộc đời này vui
Xin đừng tuyệt vọng Vui như mọi ngày
        Diễm xưa - Như tiếng thở dài
Cát bụi Chiếc lá thu phai - vô thường.
                           
                                    Trích Trường ca Nguyên Thanh Tình Sử-
                                                               Phạm Văn Sau
    

Huế mơ - thơ Huỳnh Văn Dung


                    Huế mơ

Bởi uống nước dòng sông mang tên Hương
Nên hơi thở em mang mác hương trầm
Môi thanh tân, em dịu dàng thưa dạ
Dẫu nghe quen anh vẫn cứ mơ thầm

Mây ngàn phương về dạo cố đô
Ngắm áo em bay, mây cũng thẩn thờ
Nên chiều về Huế nhiều sương khói
Có dòng sông nằm như một đường tơ

Phố thì xưa em thì luôn mới
Như búp sen non thanh khiết giữa đời
Hồn tượng đá cũng biết lòng anh đã...
Sao nón cứ nghiêng môi chẳng mở lời

Huế và em nửa hư nửa thực
Quyến rũ anh vào xứ sở mộng mơ
Em và Huế thâm trầm không thể tưởng
Ôi con sóng ngầm xô lệch những đường thơ.

                                    Huỳnh Văn Dung