Đá cuội ngủ quên giờ giật mình tỉnh giấc
Ngàn năm qua vẫn còn đó ánh trăng vàng.

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013

Đêm ngủ cội bồ đề - thơ Nguyễn Nguyên Bảy

Đêm ngủ cội bồ đề

Mơ hồ nghe sông trôi
Đến bên thềm nhà mẹ
Mẹ thả phiến thuyền lá
Bươn bả sang chợ mưa

Mơ hồ nghe tuổi thơ
Quấn những con chỉ gió
Phơi đầy triền đê cỏ
Thả hát bay thành diều

Mơ hồ nghe quạ kêu
Kể chuyện thời loạn lạc
Bao nhiêu là đại bác
Bắn lên trời pháo hoa

Mơ hồ nghe tuổi già
Thanh minh người tảo mộ
Lá đã cuốn vãn chợ
Gươm còn múa chờ ai?

Thức dậy đi đêm ơi
Chú gà tre gọi cỏ
Cỏ gọi lúa gọi mùa
Mẹ gọi làng gọi sông

Một đời gọi một đêm
Một đêm bừng thức dậy
Thấy một triền lau sậy
Vui hát cùng sông thu.

Hà Nội, 1972 - Sài Gòn, 2000
Nguyễn Nguyên Bảy

Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2013

Ký ức rỗng - thơ Lê Huỳnh Lâm

Ký ức rỗng

Gió
Mùi hương rênh rang từ làng mạc đến thị thành
Mưa
Vỡ ra, vỡ ra, vỡ ra...
                     trăm ngàn hạt nước 
                                                    vỡ ra, vỡ ra
Nắng
Mơ mòng như pha lê thời bao cấp
Hoa
Sầu héo qua cuộc vui buồn
Em 
Loại men dặt dìu cơn say dài thế kỷ
Tôi
Mở ra từng lớp da trên gương mặt mình
Người muốn quên
Tôi muốn quên
Ký ức đỏ
Ký ức nâu
Ký ức vàng
Ký ức trắng
Bình minh tăm tối
Ánh sáng tăm tối
Màu ký ức
           vằng vện máu
                                thuốc súng
                                                 kinh khiếp
Những bàn tàn tay vô tội
Những bàn tàn tay vô tội
Những bàn tàn tay vô tội

Rợn 
Rỗng.
                                       Huế, 2011
                                   Lê Huỳnh Lâm

Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013

Phụng Hoàng - thơ Nguyễn Nguyên Bảy

Phụng Hoàng

Anh thích tình mình như sông hay như biển?

Sông thật rộng dài
Dài rộng mấy cũng có nguồn ra và cửa đến
Biển quá mênh mông
Nhưng có thể thấy bờ ở phía chân trời
Anh chẳng muốn tình mình là sông hay là biển

Em có biết sau nụ hôn đầu
Phụng Hoàng yêu nhau nhau thế nào?
Nếu họa ác giáng xuống đầu con mái
Trống chẳng thiết sống đâu
Sống hay chết cũng vẹn đôi trống mái

Anh là con trống của tình em.

                                 Nguyễn Nguyên Bảy

Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

Chùm thơ cảm đề tranh Bửu Chỉ - thơ Trần Thị Tường Vy

Chùm thơ cảm đề tranh

Ngựa đá và hoa (IV-2001)
Ngựa hồng chém đứt đường dao
Con tim hồng ngọc ngọt ngào cỏ hoa
Đường trần càng lúc càng xa
Đêm đen ẩn khuất ngọc ngà huyền vi.

Sự sống và sự chết (VI -1994)
Sự sống thèm cái chết
xương xẩu kim đồng h
hình treo thập tự giá
lửng lơ giữa đất trời  
ánh chớp vKhông
đôi tim cùng nhịp đập.

Tuổi đá buồn (VII-2001)
Cúi xuống trầm tư một đóa hồng
Đóa hồng cẩm thạch có hay không
Cây đàn ở lại người xa khuất
Vĩnh cửu long lanh tuổi đá buồn.

Tĩnh vật, bình vôi (II-2000)
Con chim trắng. Mặt nhật xanh
Chẳng bay chẳng đậu trên cành thiên thu
Trái tim hồng. Đọng lời ru
Mười phương thế giới mây mù nhẹ tênh.

Tĩnh vật, cầu hồn (1995)
Một cây đèn đỏ 
                         cầu hồn
hai cây  
           đã tắt 
                     chập chờn 
                                      hư không
nền im
           nhật nguyệt bềnh bồng
góc tường
                vết cắt tận cùng 
                                          tịch liêu.
                             Trần Thị Tường Vy
(Trích tBửu Chỉ - Đường bay nghệ thuật & ký ức trần gian, NXB Hội Nhà Văn-12.2012)