Đá cuội ngủ quên giờ giật mình tỉnh giấc
Ngàn năm qua vẫn còn đó ánh trăng vàng.

Thứ Tư, 28 tháng 3, 2012

Bởi ở đó không mùa - thơ Tôn Nữ Khuê


   Bởi ở đó không mùa 

Bởi ở đó không mùa nên lá đầy hiên vắng
Nền trời xanh, bầy én ngừng bay
Áo em xanh chiều chủ nhật vai gầy
Yêu tha thiết một cành hoa bé nhỏ
Em ngửa một bàn tay tìm một mùa nào đó đơn sơ, một mùa có ý nghĩa đợi chờ nhưng  em không tìm được
Anh đi rồi! 
Thì mùa xuân hết trẻ
Mùa hạ lên cơn sốt mê man
Mùa thu soi gương mặt võ vàng
Và mùa đông nhường chỗ cho em ngồi lặng lẽ
Bởi ở đó không mùa nên em không biết nói sao
Cánh chim bay vào khoảng trời cao
Màu mây xám đày em vào nhung nhớ.
                             
                                                     Tôn Nữ Khuê


4 nhận xét:

  1. Lời thơ đẹp và buồn quá! Ý tứ thật sâu sắc qua giọng thơ nhẹ nhàng và đầm thắm. Chân thành cảm ơn nhà thơ Tôn Nữ Khuê đã ra mắt tác phẩm tuyệt vời này! Cũng không quên cảm ơn nhà văn "chủ thớt" Trùng Trùng Vân đã giới thiệu!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn nhà văn Ngự Viên đã đóng góp ý kiến quý báu! Mời anh xem các tác phẩm khác của nhà thơ Tôn Nữ Khuê và của TTV nữa nhé!

      Xóa
  2. Lời thơ thật ý vị! Mang mác giọng trầm buồn, bảng lảng như sương khói gieo vào lòng người đọc chút xốn xao, nghẹn ngào.

    Trả lờiXóa